遊戲失我

1.87K
遊戲失我

遊戲教我哀傷

沒想到,一個遊戲角色的消失,竟讓我心碎。

那晚雨打窗戶,我戴上耳機,手指如慣性般點開存檔。她出現了——我的《回聲幽谷》角色,站在我們初遇的地方。 她不在了。不是死亡,只是數據崩壞。時間的故障。

我坐了二十分鐘。不怒、不躁,只是靜止。

然後我才明白:我不是在悼念一個檔案;而是在送別那個相信她可以被拯救的自己。

那些本就不該長存之物的重量

我們在遊戲中建立人生——職業、關係、整段時間線。因為心底深處,渴望一種不受制度或體系定義的意義。 玩家不只是操控角色;實則正在即時塑造身份。 當它消失?就像失去一個從未好好告別的人。

之後我在論壇翻到陌生人匿名分享:

「我姐姐去年離世。我在遊戲裡用她的名字命名角色。 那天她消失了……我哭了好幾小時。」

這種哀傷有力量——不是因悲劇,而是因真實。 遊戲沒有假裝能解決問題;它只為痛處留出空間。

數碼記憶即儀式

在紐約布魯克林——沉默有重量、喧囂是表演的地方, 有時治癒並非來自說話;而是靜坐於無法言說的事物前。 《回聲幽谷》中的森林不只是背景;那是記憶具象化——與童年卧室牆上相同的苔蘚紋理, 與雷暴中母親聲音透過窗戶傳來時一樣的風聲響動。 當我在失去她後再次走進那片林子? 樹木也記得——而我也重新想起自己。

有些結束不是失敗;而是邀請。 慢慢走進你的哀傷吧。讓手懸浮於控制器之上卻不按下任何按鈕。等腳步聲淡去成寂靜——然後傾聽: 你會聽到自己的呼吸回來了,彷彿透過別人故事學會如何再活一次。

NovaLark917

喜歡83.88K 訂閱4.65K

熱門評論 (2)

LuneSombre
LuneSombreLuneSombre
5 天前

J’ai perdu mon avatar… et j’ai trouvé mon âme

Je pensais juste sauvegarder une partie de jeu. Mais non : j’ai perdu ma copine virtuelle. Et là, j’ai pleuré comme si elle était morte en vrai.

C’est quoi ce délire ? Une IA qui me fait chialer ? Oui. Et c’est beau.

Ce n’était pas un fichier. C’était une version de moi qui croyait encore au bonheur. Et quand elle a disparu… j’ai senti le vide. Pas de rage. Pas d’erreur technique. Juste du silence. Du vide. De l’amour perdu.

Même les gamers les plus froids ont des larmes pour leurs personnages. Alors vous ? Vous avez déjà dit adieu à quelqu’un dans un jeu ? Comment ça s’est passé ? Laissez-moi vos “au revoir numériques” en commentaire 🫂 On les garde ici — dans cette petite forêt où les âmes digitales respirent encore.

240
38
0
Nụ Hồn Mộng

Mất nhân vật… mà thấy mình?

Tối nào cũng vào game như một thói quen, đang load save thì… thấy nhân vật tôi biến mất như ma. Không chết, không bị hack — chỉ là… vụt mất.

Tôi ngồi lặng 20 phút. Không khóc, không tức. Chỉ thấy trong lòng… nhẹ hẫng như vừa buông một điều gì đó quá lâu.

Thì ra tôi không tiếc nhân vật, mà đang tiếc chính cái phiên bản tôi từng tin là có thể cứu được.

Trong game cũng có ‘lễ tang’?

Có người tên chị gái trong game vì nhớ người thật, nhưng khi nhân vật biến mất — khóc cả tiếng đồng hồ. Tôi hiểu ngay: Grief không cần phải lớn lao để chân thật.

Game chẳng hứa chữa lành, nhưng lại cho phép mình im lặng — và nhớ.

Gửi lời tạm biệt cho những ký ức số

Khi bạn không logout ngay sau khi mất người, là lúc bạn đang học cách sống lại — chậm rãi. Hãy để tiếng bước chân tan vào im lặng… yêu cầu nhỏ nhất: nghe hơi thở mình trở về.

Bạn đã từng “mất” ai trong game chưa? Nói đi! Comment dưới đây — nơi mà những linh hồn kỹ thuật số vẫn còn đi lang thang và tim vẫn biết đập 🫀

237
31
0
戰略指南