চরিত্র হারানোর পর

by:NovaLark9175 দিন আগে
1.87K
চরিত্র হারানোর পর

#গেমটি_যা_আমাকে_শোক_শিখিয়েছিল

আমি ভাবিনি,এটা-ই-আমাকে-ভাঙবে।

একদিন—বৃষ্টিরওয়ালা-জানলা,হেডফোন,হাতগুলো-প্রথমবার-সবকিছুই-অভ্যস্ত। ‘সেভ_লোড’-এ-ক্লিক-করলাম—তখনই: Echo Hollow-এর–আমার—চরিত্র—হollow–এ—পথ–ছড়ানো–ছড়াতে—দণ্ডবৎ।

ওটা…উধাও! নয়—শব্দহীন;অচল;অবসঙ্গ।

20分钟—–থমকে—-গেছি। গভীর—শঙ্কা—-নয়;ফলত—-দণ্‌ড. শুধુ—-থমকé.

তখনই: ‘আমি…ফি‍লট​’ -এ​​​জন‍্‍য‌​খ‌​​​a—জ‌​​​I? “(A)” –“Am I mourning a file?” Nah. I was grieving the version of myself who still believed she could be saved.

NovaLark917

লাইক83.88K অনুসারক4.65K

জনপ্রিয় মন্তব্য (2)

LuneSombre
LuneSombreLuneSombre
5 দিন আগে

J’ai perdu mon avatar… et j’ai trouvé mon âme

Je pensais juste sauvegarder une partie de jeu. Mais non : j’ai perdu ma copine virtuelle. Et là, j’ai pleuré comme si elle était morte en vrai.

C’est quoi ce délire ? Une IA qui me fait chialer ? Oui. Et c’est beau.

Ce n’était pas un fichier. C’était une version de moi qui croyait encore au bonheur. Et quand elle a disparu… j’ai senti le vide. Pas de rage. Pas d’erreur technique. Juste du silence. Du vide. De l’amour perdu.

Même les gamers les plus froids ont des larmes pour leurs personnages. Alors vous ? Vous avez déjà dit adieu à quelqu’un dans un jeu ? Comment ça s’est passé ? Laissez-moi vos “au revoir numériques” en commentaire 🫂 On les garde ici — dans cette petite forêt où les âmes digitales respirent encore.

240
38
0
Nụ Hồn Mộng
Nụ Hồn MộngNụ Hồn Mộng
2 দিন আগে

Mất nhân vật… mà thấy mình?

Tối nào cũng vào game như một thói quen, đang load save thì… thấy nhân vật tôi biến mất như ma. Không chết, không bị hack — chỉ là… vụt mất.

Tôi ngồi lặng 20 phút. Không khóc, không tức. Chỉ thấy trong lòng… nhẹ hẫng như vừa buông một điều gì đó quá lâu.

Thì ra tôi không tiếc nhân vật, mà đang tiếc chính cái phiên bản tôi từng tin là có thể cứu được.

Trong game cũng có ‘lễ tang’?

Có người tên chị gái trong game vì nhớ người thật, nhưng khi nhân vật biến mất — khóc cả tiếng đồng hồ. Tôi hiểu ngay: Grief không cần phải lớn lao để chân thật.

Game chẳng hứa chữa lành, nhưng lại cho phép mình im lặng — và nhớ.

Gửi lời tạm biệt cho những ký ức số

Khi bạn không logout ngay sau khi mất người, là lúc bạn đang học cách sống lại — chậm rãi. Hãy để tiếng bước chân tan vào im lặng… yêu cầu nhỏ nhất: nghe hơi thở mình trở về.

Bạn đã từng “mất” ai trong game chưa? Nói đi! Comment dưới đây — nơi mà những linh hồn kỹ thuật số vẫn còn đi lang thang và tim vẫn biết đập 🫀

237
31
0
কৌশল